The Platform (Hố Sâu Đói Khát) là bộ kinh dị mới nhất đến từ nền phim ảnh Tây Ban Nha được trình chiếu trên Netflix. Nhân vật chính trong phim Goreng, một người hoàn toàn không vi phạm pháp luật, tự nguyện bước vào cơ sở nhà tù đặc biệt để đổi lấy một tấm bằng sau khi kết thúc quá trình giam giữ. Nhà tù này được xây theo kiểu tòa tháp nhiều tầng.
Mỗi ngày, bàn thức ăn được chuẩn bị tươm tất ở tầng số 0 và hạ từ từ xuống tầng thấp nhất. Những người tầng dưới sẽ ăn những gì còn lại sau khi người tầng trên dùng bữa xong. Để không phải chết vì đói, người tầng dưới phải cầu trời người tầng trên không ăn quá lượng thức ăn. Đến một lúc không thể chịu được sự dày vò, Goreng quyết định làm điều không tưởng.
Thể loại slasher truyền thống
Trên tổng thể, Hố Sâu Đói Khát sở hữu một cốt truyện dễ hiểu có thể truyền đạt khái niệm thâm sâu của phim và những yếu tố kinh dị cổ điển. Ở đây là yếu tố slasher. Nhịp phim không quanh co trong lối kể chuyện mà vào thẳng vấn đề. Mọi thông tin cơ bản về cách vận hành của nhà giam sẽ được cung cấp ngay từ đoạn mở đầu. Sau đó, kịch bản tiếp tục đẩy khán giả vào ngay một cuộc chiến sinh tồn giữa các bên liên quan và không chút chần chừ phơi bày khía cạnh đẫm máu của nó.
Hố Sâu Đói Khát được dàn dựng vô cùng thông minh. Phim làm cho ta cảm thấy nó là một thí nghiệm về hành vi mà ta được nghe qua các trang creepypasta. Nó làm ta tò mò tự hỏi liệu những nhân vật trong đó sẽ làm gì. Có thể họ làm một cuộc tẩu thoát? Có lẽ họ sẽ suy sụp chăng? Và câu trả lời là ngồi xem câu chuyện trong ấy tiếp diễn.
Suốt 120 phút sau đó, bộ phim mượt mà chuyển tiếp từ bản sắc vui tươi lạc quan sang tính tuyệt vọng, tâm lý, giật gân, đến tính kinh dị, rồi quay về tính lạc quan. Nên người xem sẽ không hề thấy nhàm chán phút giây nào khi xem phim.
Hố Sâu Đói Khát không phải là một bộ phim sạch sẽ. Khâu hình ảnh của phim là hỗn hợp của những phân cảnh thức ăn thừa mứa, cắt xẻo, chất thải và nhiều cái chết khủng khiếp. Nhiệm vụ của chúng là làm người xem buồn nôn hoặc nheo mày khó chịu và phụng sự một mục đích cao hơn. Đó là khía cạnh thực sự khiến ta lạnh người.
Phim kinh dị kiểu mới
Chúng ta, những người yêu phim ảnh lẫn khán giả đại chúng, đang được dịp chứng kiến một làn sóng làm phim kinh dị kiểu mới dần hình thành một trường phái riêng trong thể loại này. Đặc điểm nhận dạng của trường phái này là khi lượm lặt và gạt bỏ những chi tiết kinh dị, câu chuyện mà nhà làm phim muốn kể mới thật sự lộ diện. Nhiều lúc những câu chuyện này rất dễ nhận thấy. Nhiều lúc chúng lại giấu mình rất kỹ và cần phải nhìn thấu những tình tiết của phim để thấy.
Ví dụ, Get Out (2017) phản ánh một kiểu phân biệt trái ngược
với nạn phân biệt chủng tộc thường thấy – thay vì coi họ thấp kém, người da trắng
trong phim lại tôn sùng những đặc điểm của dân tộc gốc Phi đến cực đoan.
Mother! (2017) (Mẹ) máu me khó hiểu thật chất là một bộ phim kêu gọi bảo vệ môi
trường. Và gần đây nhất là Parasite (2019) chỉ trích vào sự phân hóa giai cấp
xã hội. Giờ đây, đến lượt Hố Sâu Đói Khát sử dụng cái siêu thực để diễn tả cái
hiện thực.
Tính siêu thực của phim nằm ở ý tưởng, cái hiện thực của phim nằm ở khái niệm mà phim chọn truyền tải cho khán giả. Ý tưởng của Hố Sâu Đói Khát nếu thành sự thật thì chắc chắn nó sẽ bị người ta xâu xé, thậm chí bạo loạn để phá vỡ hệ thống nghe có vẻ lố bịch đến mức không thể chấp nhận này. Có điều, nó đã thành sự thật từ lâu rồi. Trục đưa đồ ăn trong phim có khác gì thứ quyền lực được phân bố trong xã hội? Càng đi xuống càng ít dần, cho đến khi rơi xuống tận cùng thì không còn gì nữa.
Những tù nhân tầng dưới, họ oán trách những kẻ tầng trên tham lam vì lấy hết đồ ăn, đồng nghĩa với sự sống trong nhà tù, của họ. Nhưng khi được đổi lên trên, họ cũng hành động như chính những kẻ họ oán trách. Rồi phim lại ném cho chúng ta chi tiết chỉ ra nhiều người tầng trên chỉ muốn ăn nhiều hơn để dự trữ cho những lúc họ bị rớt xuống tầng thấp hơn.
Bộ mặt của xã hội hiện đại?
Đó là lúc chúng ta nhận ra Hố Sâu Đói Khát thực sự trần trụi và tàn nhẫn. Nó liên tục công phá những bức tường chúng ta dựng nên để cảm thấy dễ chịu trong xã hội bất công sâu sắc, nơi con người luôn tìm kiếm một thế lực quỷ thần để đổ lỗi ở bất cứ đâu ngoài lương tâm của mình. Những kẻ có tiền và quyền chưa chắc đã xấu xa và kẻ không có gì chưa chắc vô tội. Hoàn cảnh là hoàn cảnh, nhưng nhân tính được quyết định ở hành động của con người.
Điều tâm đắc ở Hố Sâu Đói Khát chính bộ phim này lại đem đến chút ánh sáng hi vọng vào phần tốt đẹp trong chúng ta, bất chấp sự tuyệt vọng tột cùng trong ấy, qua cái kết mở của phim.
Mother! (2017), Get Out (2017), Us (2019), Parasite (2019), Hereditary (2018) và giờ là đến Hố Sâu Đói Khát của Netflix, thể loại phim kinh dị hiện nay, chứ không riêng gì phim nghệ thuật, đang trở thành tấm gương phản ánh hiện thực đang bao quanh chúng ta. Chúng là những mảnh ghép của bức tranh xã hội méo mó và tăm tối trong thời buổi hiện nay.
Nhưng khi các phim trước chỉ đem đến vòng tròn bất công lặp đi lặp lại không tài nào phá vỡ được, The Platform – Hố Sâu Đói Khát có thể nhìn vào góc tối của con người và xã hội và thấy được ánh sáng tốt lành trong đó.